Ngày đầu tiên con biết lật

Hôm nay, mẹ muốn ghi lại một khoảnh khắc nhỏ nhưng khiến tim mẹ mềm lại — ngày con biết lật lần đầu tiên.

Buổi sáng, khi mẹ đang xếp lại vài bộ đồ nhỏ của con, mẹ nghe tiếng “ư a” quen thuộc. Quay lại thì thấy con đang cố nghiêng người, hết đung đưa sang trái lại sang phải. Mắt con sáng lên, đôi chân thì đạp đạp đầy quyết tâm.

Và rồi…
Một cú xoay người nhẹ, con đã tự lật thành công.

Con nằm sấp, ngẩng đầu lên, mắt mở to như để tự nói với chính mình:
“Con làm được rồi, mẹ ơi!”

Mẹ đứng đó, vừa bật cười vừa thấy sống mũi cay cay.
Một khoảnh khắc bé xíu thôi mà sao trái tim mẹ lại đầy ắp như vậy?

Khoảnh khắc con lớn, mẹ cũng lớn theo

Làm mẹ thật lạ…
Những tiến bộ nhỏ của con khiến mẹ vui như vừa nhận được một món quà lớn.

– Khi con bò được vài bước, mẹ thấy mình mạnh mẽ hơn.
– Khi con tự ngủ được một giấc, mẹ thấy mình trưởng thành thêm một chút.
– Khi con khóc ít hơn hôm qua, mẹ thấy mọi nỗ lực của mình có ý nghĩa.

Có lẽ vì thế mà hành trình làm mẹ dù vất vả nhưng lại thật nhiều yêu thương và kỳ diệu.

Mẹ tự nhắc mình: hãy nhẹ nhàng thôi

“Mẹ ơi, đừng lo quá nhiều.
Con rồi sẽ lớn, theo cách của riêng con.
Mẹ chỉ cần ở đây, dịu dàng bên con.”

Mỗi ngày nuôi con là một ngày mẹ học cách yêu thương mới: yêu bằng sự kiên nhẫn, yêu bằng đôi tay luôn sẵn sàng nâng con dậy, yêu bằng trái tim biết vui vì những điều nhỏ bé nhất.

Và mẹ tin rằng…

Mai này, khi con biết bò nhanh hơn, đứng vững hơn, chạy lon ton khắp nhà…
Mẹ sẽ lại có thêm nhiều khoảnh khắc muốn ghi lại — những mảnh ghép bé nhỏ làm nên ký ức tuyệt đẹp của hành trình làm mẹ.

Cảm ơn con đã lớn lên cùng mẹ, từng chút một.

Giỏ hàng

Giỏ hàng trống.